Người tôi yêu thương là một Jung Yunho luôn cố gắng hết mình, luôn mỉm cười trước nỗi đau, luôn giấu kín những vất vả vào sâu bên trong tâm hồn
Người tôi yêu thương là một Jung Yunho luôn cúi đầu 90 độ chào khán giả trước khi buổi biễu diễn kết thúc
Người tôi yêu thương là một Jung Yunho đầy gánh nắng và rất nhiều mồ hôi.
Nhưng người tôi yêu thương cũng là một Jung Yunho đã nói thì sẽ làm, đã bảo với chúng tôi rằng hãy tin anh.
Jung Yunho là người duy nhất tôi tin vô điều kiện. Thế nên cái câu hỏi:” Bao giờ mới thấy 5 người về bên nhau?” chỉ là một phản xạ thôi.
Vì Jung Yunho đã nói dù có xa cách sẽ đưa họ trở lại với tư cách của một leader.
Không phải gánh nặng. Không phải bắt ép. Cũng không phải phủ nhận thành công của Jung Yunho và Shim Changmin.
Chỉ là chờ đợi ngày đó đến, ngày Jung Yunho thực hiện lời hứa của mình. Chờ đợi và không bỏ rơi hi vọng. Đôi khi cho họ biết rằng chúng tôi vẫn còn ở đây, những Cassiopeia của quá khứ vẫn ở đây, bên cạnh họ, yêu thương họ, gìn giữ ký ức quý già về họ và không rời đi.
10 năm, ai đã lựa chọn ở lại, chắc chắn sẽ ở lại đến cùng.
Thế nên xin đừng nói là chúng tôi đổ lên vai Jung Yunho gánh nặng, phủ nhận anh và Shim Changmin : )) Bởi vì con người có chút ích kỷ cá nhân, luôn giữ cho mình một chấp niệm để hi vọng, để cố gắng không ngừng và để sống, nhưng không có nghĩa là quên đi yêu thương, chỉ mải đuổi theo chấp niệm của chính mình.
Ai mà không biết Jung Yunho cả quá khứ cả hiện tại đều rất có rất nhiếu vết thương. Vết thương thế xác, vết thương tâm hồn.
Ai mà không biết Jung Yunho đã phải gồng mình lên mạnh mẽ đến thế nào sau năm 2009 điêu đứng đó để trở lại sau khoảng thời gian 2 năm 3 tháng chỉ vì không muốn bị lãng quên.
Jung Yunho của tôi.
My hero.
Người duy nhất tôi yêu đến điên cuồng.
Nhưng lại ở rất xa.
Không thể hiểu được Jung Yunho nghĩ gì chỉ có thể dõi theo anh bằng ánh mắt.
Không được biết đến chỉ có thể âm thầm yêu một người con trai mà đối với người ấy mình là xa lạ.
Ai đã từng nói: Tình yêu đau khổ nhất là tình yêu giữa thần tượng và fan.
Ừ thì đau khổ nhưng cứ như con thiêu thân lao đầu vào mà thôi. Bởi vì không biết từ khi nào đã lấn mình quá sâu vào tình yêu ấy.
Yêu thương như một món quá. Mà trao đi cũng là hạnh phúc.